Người Thương Binh Cũ


Một chiều sang đò ghé bến sông,
Nghe tiếng đàn ca thật não lòng.
Người hát đui mù trong chiến trận,
Lời hát mang theo cả nỗi lòng.
Anh người thương binh Cộng Hòa xưa,
Ðộ nhật hát rong trên bến sông,
Buồn bã từ khi mang chiến tật,
Thêm sầu mất nước phận long đong.
Tiếng đàn giọng hát dáng thanh caọ
Nét mặt tràn đầy những ước ao,
Mong buổi sáng tươi trên đất nước,
Gặp đồng đội xưa mấy tự hàọ.
Ðắc Tô, Ðắc Sút, đây Bình Long.
Quảng Trị, Thừa Thiên rạng Chiến công.
Cộng quân gục mặt vỡ gan mật,
Cờ vàng tươi thắm khắp non sông.
Nay chiụ ngồi đây sầu ủ rũ.
Thân bao nhọc nhằn trí lao tù.
Bạn kẻ đi xa, người ngục tối.
Hai lăm năm rồi đời sầu u.
Anh nuối tiếc ngày xưa anh dũng.
Qua bao chiến trận quyết xung phong.
Nay phải sống cuộc đời bao tẻ nhạt,
Biết tỏ cùng ai nỗi hận lòng.
Tôi đã lâu rồi không thăm quê,
Không gặp bạn xưa lỗi hẹn thề.
Nay còn hát dạo bên sông cũ.
Lòng còn mong ước chúng tôi về.

Hạo Nhiên Lý Anh